Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

553. TRUYỆN NGẮN CỦA A. MUNRO (Nobel 2013)



TÀU HỎA
Truyện ngắn, nguyên tác Anh ngữ: “Train”
Tác giả : nữ văn sĩ Alice Munro (Canada)
Giải Nobel 2013 (gồm 14 tập truyện ngắn)
Nguyễn Anh Thư  biên dịch
Phùng Hoài Ngọc hiệu đính

 Dẫu sao đây cũng là tàu chậm, và nó còn chạy chậm hơn tại khúc quành. Jackson là hành khách duy nhất rời khỏi tàu. Khoảng hai mươi dặm nữa là đến ga tiếp theo. Sau đó là các ga Ripley, rồi Kincardine và hồ. Anh đang có cơ hội để nhảy xuống và không thể bỏ lỡ nó được. Anh đã rút vé ra khỏi máy dập vé ở phía trên đầu rồi.

552. DUYÊN VĂN



     
Cùng Tâm Nhiên ở nhà Mai Xuân Anh
Gặp Tâm Nhiên ở nhà Mai Xuân Anh. Trò chuyện về chữ nghĩa thân tình như đã bao giờ. Ra về càng nghiệm và hiểu thêm cái đẹp của chữ duyên, cái chữ duyên văn chương.
      Tối thứ ba (29-7-2014), lại được mời đến nhà Quang Hưng ở đường Phạm Phú Tiết. Lại được gặp gỡ những anh em đam mê viết lách, làm thơ. Bên cạnh những khuôn mặt quen thuộc như Lê Đình Bích, Mai Xuân Anh, Tâm Nhiên; còn có những khuôn mặt biết qua thơ chứ chưa diện kiến, đó là Dạ Tịnh, Quang Hưng, Vô Biên, Lê Công Đĩnh,…

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

551. NGHĨ RỜI TỪ MỘT BÀI VIẾT



     Những ngày giữa tháng 7, người ta nhắc nhiều đến Hiệp định Geneve với những cái nhìn khác nhau. Những cái nhìn trái chiều trước cùng một sự kiện lịch sử đã làm nẩy nở trong tôi bao nghĩ suy, những nghĩ suy rời rạc, lăn tăn. Nghĩ và suy rốt cục chẳng đi đến đâu, nhưng không mất đi, chỉ lặn nấp đâu đó, bắt trí tưởng tôi không được sống bình yên.

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

550. ĐÊM NGHĨA TÌNH PHAN CHÂU TRINH 64-71



      Cách đây không lâu, Nguyễn Tường Bách viết trên facebook, các bạn ở Sài Gòn, Đà Lạt sẽ về Đà Nẵng, ai tim mạch thì tránh đi, vì sẽ nhậu tưng bừng. Đọc chỉ cười, nghĩ bạn nói vui, ai ngờ lại thật.  Đó là sự thật về cuộc họp mặt đầy bất ngờ mà thú vị của bằng hữu Phan Châu Trinh 1964-1971 vào đêm nay, đêm 22-7-2014.

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

549. CHỮ NHÀN CỦA NHÀ VĂN



      Đã nhiều Chủ nhật chưa ghé bờ hồ Thạc Gián đàn đúm cùng bằng hữu. Sáng nay, ngày cuối tuần, quyết định lên đấy. Và cũng quyết định đi bằng đôi chân của chính mình để được loanh quanh, để được “ngó” một tí cái xóm Bàu Hạc, cái xóm từng qua lại nhưng xem ra chưa biết chút gì.

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

548. TẢN VĂN NGUYỄN NGỌC TƯ



       Đọc tản văn “Mấy cụm khói rời” (*) của Nguyễn Ngọc Tư thấy xót xa cho những con chim không có bầu trời, những con người bị bứng khỏi bản quán, nhốt giữa phố thị, bị đánh cắp văn hóa truyền thống của cộng đồng.
      Mấy cụm khói rời (*)
      Tản văn
      Nguyễn Ngọc Tư

      Sáng nào xóm hẻm cũng ướt. Nước triều từ ngoài sông tràn vào con lộ nhỏ, nước nhiểu tong tong trên những bộ quần áo phơi rợp dãy rào xiêu, nước giặt rửa từ trong nhà hắt ra đầy váng xà bông, rau cải úng. Nước mắt nước mũi trẻ con đòi tiền quà bánh, bên cạnh mấy bà mẹ im lìm ngồi hong mớ tóc vừa gội xong. Những làn da tối màu làm thành một khối im sẫm trong con hẻm thấp tối.

Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

547. NGƯƠI LỚN KHÔN THẬT



Học trò đến chơi. Sau những nụ cười, những lời thăm hỏi, là rôm rả chuyện trò. Bắt đầu từ chuyện mình và chuyện người, chuyện xưa và chuyện nay, chuyện đã xẩy ra và sẽ xẩy ra; nhưng luôn quay về với chuyện văn chương. Chả là, thầy và trò đều “mê văn nên mới khổ” như nhân vật Hộ trong Đời thừa của Nam Cao tâm sự.

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

546. LOANH QUANH CHỐN CŨ


    Có chút việc, lại về với trường chuyên Lê Quý Đôn. Bụng bảo dạ, cuộc hẹn đúng 9 giờ 30 sáng, sao không đến trường lúc 8 giờ. Sớm hơn một tiếng đồng hồ để loanh quanh chốn cũ cũng thú vị. Ai có thể về nơi từng hơn hai mươi năm gắn bó chỉ thoáng chốc, hời hợt như gió thoảng thế!
    Nghĩ là làm. Không phải việc cần làm ngay của ai kĩa ai kia từ năm não năm nào đâu. Việc này là chuyện tấm lòng, chuyện tình nghĩa, chứ không phải chuyện chính chị chính em gì ráo! Hơn nữa, nói và làm ngay là nói đi đôi với làm, làm ngay là làm tức khắc, tức thì, làm thật, xắn tay áo lên mà làm; chứ không phải nói suông, nói một đằng làm một nẻo, nói làm ngay nhưng cứ đứng ngay đơ, đứng đực mặt ra không làm.