GIANG HỒ TỰ THÍCH I
慧中上士
Tuệ Trung Thượng sĩ
Như tiêu đề, con người
trong thơ ngao du sơn thủy theo sở thích của mình. Mặc cho thế sự nổi chìm ồn
ào náo nhiệt, con người thi sĩ thiền giả cứ mở toang tâm hồn đón nhận vẻ đẹp
của tạo vật thiên nhiên. Con người hòa hợp với tạo vật, không còn phân biệt đâu
là ta, đâu là vật. Có và không theo đó mà loãng tan vào chân không thế giới,
chẳng để lại dấu vết gì.
Nguyên tác:
江湖自適
小艇長江蕩漾浮,
悠揚棹撥過灘頭。
一聲何處新來雁,
陟覺秋風徧十洲。
Phiên âm:
GIANG HỒ TỰ
THÍCH I
Tiểu đĩnh trường
giang đãng dạng phù,
Du dương trạo bát quá than đầu.
Nhất thanh hà xứ tân lai nhạn,
Trắc giác thu phong biến thập châu.
Dịch nghĩa:
VUI THÚ SÔNG HỒ I
Thuyền nhỏ lênh
đênh trên dòng sông dài,
Mái chèo nhịp nhàng lướt qua đầu ghềnh.
Từ đâu vẳng lại một tiếng nhạn mới,
Bất giác thấy gió thu thổi khắp mười cõi.
Dịch thơ:
VUI THÚ SÔNG HỒ
I
Thuyền nhỏ sông dài thả nổi nênh,
Mái chèo đều nhịp vượt qua ghềnh.
Từ đâu tiếng nhạn xa đưa lại,
Mười cõi gió thu chợt trỗi lên.
Hoàng Dục dịch
Đà Nẵng, 8-2021
Nguồn: Thơ văn Lý Trần (tập II), NXB Khoa học xã hội, 1988
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét