Thứ Tư, 4 tháng 4, 2018

604. NGÓN TAY CỦA ALEXIS ZORBA

       
Một loại hoa ở núi Sơn Trà
Lật giở lại những trang văn của Nikos Kazantzaki-“Alexis Zorba con người hoan lạc”-bỗng rơi vào cảm giác bị ám, bị ám bởi hình tượng ông chủ, hình tượng Zorba và trong đó có sự ám ảnh bởi ngón tay của hắn qua đoạn đối thoại thú vị sau đây:
         “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy bàn tay trái của lão mất gần nửa ngón trỏ. Tôi giật mình và cảm thấy nôn nao.

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

603. NÓI LÁO MÀ VUI

Vooc chà vá chân nâu Sơn Trà
Hôm nay, ngày 1 tháng Tư năm 2018, ngày “Cá tháng Tư” và cũng là ngày mất của nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn, tự dưng muốn viết một cái gì đó tếu táo về “cặp đôi” này cho đời một chút tươi.
Gọi “Ngày nói láo” với húy nhật Trịnh Công Sơn là một cặp đôi cũng chỉ là cách ghép đôi cho vui vậy thôi, bởi nó chông chênh lắm. Thế nhưng, nghĩ cho cùng cả hai như có điểm gặp gỡ, có chút giao hòa bên trong với nhau.

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2018

602. HẠNH NGỘ


Một buổi sáng tháng ba, một buổi sáng tưởng bình thường như mọi ngày, hóa ra không bình thường, bởi có sự ghé thăm của một học trò xưa, nay là một Ni sư.  
 Một thoáng ngạc nhiên, một chút băn khoăn, một sác-na vui mừng hạnh ngộ. Xưng hô thế nào đây? Thôi thì, trong không gian đời thường, cứ thầy thầy trò trò như ngày xưa và ngày sau cũng vậy. Còn nếu ở không gian Thiền học thì Ni sư và đệ tử cho đúng với lẽ đạo. Vậy nhé.

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2018

601. LẨN THẨN CÙNG CHÚ TẮC KÈ


Chiều 6-3-2018, lên núi.
Suốt chặng đường lên cao cao mãi, căng mắt tìm chẳng thấy bóng dáng quen thuộc của Nữ hoàng linh trưởng. Có cái gì đó trống vắng. Chợt bên đường, một chú tắc kè nhỏ xíu lấp ló sau lá xanh. Chú đổi màu trông rất lạ mắt. Khi đỏ, khi cam, lúc đậm , lúc nhạt,… Đẹp. Làm một tấm chơi.  
Nhìn hình ảnh chú tắc kè, vui nhưng lại đâm ra lẩn thẩn. Chú đổi màu thì tuyệt đẹp, còn con người đổi màu thì xấu thậm. Chú đổi màu có tính chất tự nhiên. Con người đổi màu mang ý nghĩa xã hội bị chi phối bởi “doublethink” như những nhân vật con vật có tính ẩn dụ trong “Animal farm” của George Orwell. Con người đổi màu nên làm đảo lộn mọi giá trị, mọi chuẩn mực đạo lí. Những gì đang diễn ra trong xã hội này là hệ quả của “doublethink”!
8-3-2018

Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

600. THẾ HỆ HOANG MANG

ĐẦM CẦU HAI ĐÁ BẠC
       Tình cờ đọc bài thơ “Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu” của tác giả Gia Hiền, một bài thơ không rõ vì sao lại có mặt và nằm khuất lấp trong file tư liệu văn học, bỗng có cảm giác cay mũi. Đọc hết bài thơ, đầu óc hình như có chút lăn tăn sảng khoái, một chút gì như sóng lao xao vỗ mãi một âm buồn. Và tự dưng muốn cầm bút ghi lại cảm nhận đang âm vang thủy triều trong tâm trí.

Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

599. GẶP GỠ ĐẦU NĂM

   
 Ngày mồng 6 Tết Mậu Tuất dự định sẽ lên núi Sơn Trà. Ngày ấy tốt xấu chẳng rõ, nhưng nhớ là lên, thích là đi. Con người sống quý ở cái thích chí mà. Với mình, ba ngày Tết thế là đủ rồi. Ác thay nhân gian lại bảo: Còn mồng còn Tết, nên cứ thế mà rong chơi. Thành ra, hẹn nhưng không thực hiện được, bởi muốn chưa chắc đã được. Thành ra, lỗi hẹn với chính mình. Có điều thất hẹn mà lại vui vì được sống trong bầu khí đầm ấm, tình thân của bạn bè của học sinh cũ.

Thứ Tư, 21 tháng 2, 2018

598. TÂM TÌNH VỚI BẠN

     
TRỞ VỀ
(Chụp ở biển Mỹ Thủy, Hải Lăng, Quảng Trị lúc bình minh)
      Hơn một năm, blog của mình nằm im thin thít. Một năm không một con chữ nào lung linh trên trang giấy điện tử. Tất cả chỉ là những không gian phẳng lặng tờ, tất cả như hoang mạc cỗi cằn. Có gì làm cho sức bút yếu ốm hụt hơi? Có gì làm cho những câu chữ như trốn chạy về phía an phận? Có gì khiến người viết im như thóc, như là một kẻ ngậm bồ hòn làm ngọt trước thế thời chăng?