![]() |
Cảnh Rú Chá, TT-Huế |
Đào Tấn
陶晉
Bài thơ gói ghém tâm sự của một người li hương. Trong gió xuân, cái lạnh của tiết hàn thực cũng theo về, len lỏi mọi ngóc ngách của thành quách. Gió xuân đồng lõa với cành liễu mềm mại vẫy gọi chim oanh. Gió xuân mang theo sức sống của mùa giúp cành liễu gãy đâm chồi nẩy lộc. Đời sống của thế giới tự nhiên cứ diễn tiến như vốn có từ khi có vũ trụ thoát kiếp hỗn mang. Thế giới tự nhiên có biết đâu đang sống ích kỉ, sống vô cảm với một con người đang cô đơn giữa kiếp xa nhà. Bức tranh được tô vẽ bởi hai gam màu tương phản. Màu xuân lấn lướt tưởng xóa lấp được màu cô đơn, màu nỗi nhớ cố hương, hóa ra càng làm cho màu tâm trạng bung tỏa đớn đau. Cành liễu càng giàu sức sống càng làm héo úa thêm tâm trạng của người tha hương.