HỮU SƠ TƯ KỲ 4Hòa Bắc, Hòa Vang, Đà Nẵng
Đào Tấn
陶晉
Bài thơ có nhiều
cách hiểu tùy vào việc xác định nhân vật trữ tình của thơ. Nếu thơ là sự thác lời, nhân vật trữ tình trong
thơ là trữ tình nhập vai thì niềm nhớ là nỗi hoài tiếc thuở xuân sắc của người
phụ nữ. Nhìn ở một cấp độ khác, nhân vật trữ tình là cái tôi tác giả thì bầu
khí thơ tỏa lan chất lãng mạn bay bổng. Bài thơ là tiếng nói tình yêu thắm thiết.
Đó là tình yêu nẩy nở trên nền tảng thấu hiểu và sẻ chia, mong cầu cho người
tình hạnh phúc. Hiểu theo hướng này sẽ thấy tâm hồn thi nhân đa tình, lãng mạn
nhưng cũng rất thấu suốt lẽ đời và biết lấy tình mà sống với tình.
Nguyên tác:
朱顏不可仗,
哪能不惆悵。
何如雙翡翠,
飛去蘭苕上。
Phiên âm:
HỮU SỞ TƯ KỲ 4
Chu
nhan bất khả trương,
Na
năng bất trù trướng.
Hà
như song phỉ thúy,
Phi
khứ lan điều thượng.
Dịch nghia:
NIỀM NHỚ 4
Nét son mà không
còn như xưa,
Làm sao chẳng
đáng buồn.
Giá được làm
chim phỉ thúy,
Bay vào vườn hoa
lan hoa thiều.
Dịch thơ:
NIỀM NHỚ 4
Nét
son giờ phôi pha
Buồn
gầy hao đôi má.
Ước
làm chim phỉ thúy,
Cận
kề lan thiều hoa.
Hoàng Dục dịch
5-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét