Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016
Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016
596. TÔNG MÀU MỘT TÌNH YÊU
Tản văn
1.
Khi tôi còn gần gũi với phấn trắng bảng đen, một người bạn ở xa về, đến trường
thăm tôi. Ngồi ở căn-tin, chúng tôi tâm tình đủ chuyện. Bạn hỏi tôi nhiều điều.
Và tôi nhớ không nhầm, bạn ấy cũng đã hỏi một câu trái khoáy: Ông có yêu ngôi
trường này không? Ngôi trường chuyên của ông ấy. Tôi lướt ánh mắt vòng cung
theo đường nét của những dãy phòng học, rồi nhìn bạn nhẹ nhàng: Có, rất nhiều.
Chừng như chưa thỏa mãn, bạn lại nhấn thêm: Tất cả hay chỉ một vài nguyên nhân?
Tôi bảo: Ông đúng là dân kĩ thuật, cái gì cũng đào bới tận gốc. Có cần thiết
phải thế không ở lĩnh vực tình cảm? Ông không nghe nhà thơ xứ Huế, Nguyễn Đình
Thư cự nự à: Tôi yêu là bởi tôi yêu/ Cầm
tay cô hỏi ít nhiều làm chi. Mà thôi. Ông hỏi thì mình cũng chẳng giấu giếm
làm gì, nhưng đừng chê dài dòng nghe. Mình yêu… tất cả trong một. Mình yêu mái
trường này vì con người, những thế hệ học sinh của mình.
Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016
595. TRÍ THỨC ĐỜI NAY
Nghe các GSTS dâng đại tự “Đại Thành” và câu đối bằng Hán
văn cho tân Bộ trưởng Giáo dục, cảm hoáy mấy vần:
TRÍ THỨC ĐỜI NAY
Giáo sư, tiến sĩ cũng
lon ton
Nịnh hay nịnh khéo biết
gì hơn
Đại Thành chữ Hán dâng
ông bự
Câu thơ Tàu khựa biếu
quan trên
Còn đâu tiếng Việt
trong và sáng
Mất dấu văn ta sắc lẫn hương
Ôi thôi trí thức ngày
nay lạ
Văn hóa đong ngao cũng
xanh rờn.
HD, 4-2016
Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016
594. CHIỀU NHƠN HỘI
Một buổi chiều tháng 5- 2016, trở lại khu kinh tế
mở Nhơn Hội, Quy Nhơn, vẫn không có gì thay đổi. Tất cả dở dang, chờ đợi
mỏi mòn... Thấy cảnh bèn cảm tác mấy câu:
Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2016
593. "CHUYÊN NGƯỜI LƯƠNG DÂN", MỘT GÓC NHÌN
Nhân có người hỏi về văn chương của nhà chí sĩ Phan Châu Trinh, đọc lại bài viết về truyện ngắn "CHUYỆN NGƯỜI LƯƠNG DÂN" của ông, chỉnh sửa một chút, đăng lại trên blog của mình.
“CHUYỆN NGƯỜI LƯƠNG DÂN”, MỘT GÓC NHÌN
“CHUYỆN NGƯỜI LƯƠNG DÂN”, MỘT GÓC NHÌN
Nhắc đến ngòi bút của Phan Châu Trinh, người ta nhớ đến những tác phẩm chính luận sắc sảo, những bài thơ trong “Santé thi tập”, “Tây Hồ thi tập”,… những vần thơ dậy sóng: Một ngòi lông vừa trống vừa chiêng, cửa dân chủ khêu đèn thêm rạng chói (Văn tế Phan Châu Trinh-Phan Bội Châu), mấy ai nhớ đến một tác phẩm văn xuôi tự sự của ông, đó là truyện ngắn “Chuyện người lương dân” (*).
Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016
592. MỘT MẢNH ĐỜI CHAO NGHIÊNG
Gấp tập thơ lại, nhẹ nhàng đặt xuống bàn viết và ngồi yên. Tôi cần khoảng lặng của tâm trí, độ lắng của cảm xúc và độ lùi của thưởng thức thi ca. Thói quen đọc thơ của tôi là vậy. Nhưng không. Những cái tôi cần ấy chỉ là ý muốn, còn thực tại, hơn bảy mươi bài trong tập thơ của Trần Huyền Thoại như cứ chen lấn để được hiện hình rõ nét hơn trong cảm thức của tôi. Hơn bảy mươi bài thơ ấy hình như nhất loạt đẩy về phía tôi những áng mây màu trăng phai để tôi cùng ai kia “rót mây về cuối phố” mà chiêm nghiệm tâm tình của “một mảnh đời, chao nghiêng”, tâm tình của hình tượng cái tôi trữ tình trong thơ.
Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016
591. DIỄN VĂN CỦA TỔNG THỐNG BARACK OBAMA ĐỌC TẠI HAVANA, CUBA

Sau đây là một vài trích-đoạn từ bài diễn-văn của tổng-thống Obama tại Gran Teatro, Havana, Cuba, dưới sự chứng-kiến của tổng-thống Raul Castro và khoảng một ngàn khách tham-dự. Bài nói chuyện cũng đã được phát-hình trực-tiếp trên các đài truyền-thông tại
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)