Thứ Tư, 29 tháng 7, 2020

617.THU HOÀI BÁT THỦ


Làng Kế Môn
NỖI NHỚ MÙA THU THỨ 5
 Nguyễn Lộ Trạch
Những ngày này, thành phố Đà Nẵng gĩan cách xã hội vì virus Wuhan trở lại. Không đi đâu được, bó gối ở nhà. Ngồi xem lại các bản dịch thơ. Chợt nhớ chưa đăng hết tám bài Thu hứng bát thủ của Nguyễn Lộ Trạch. Hôm nay xin đăng tiếp bài số 5. Bài thơ bộc lộ niềm thương lo đất nước trước họa xâm lăng của thực dân Pháp. Kẻ thù trang bị tối tân, thái độ hung hãn tàn độc. Người tài, người khao khát cứu nước tưởng chừng vắng bóng. Trong hiện tại chăng còn ai bàn sách lược đánh giặc, không ai vì nước mà hy sinh. Có chăng chỉ có ông già canh đài phong hỏa, đốt lửa báo hiệu có giặc xâm lăng. 

        Phiên âm:

 

Mộc lạc phong hào khiếu tứ san,

Kiêu thu kình ngạc táp giang gian.

Tấn lôi phí hải tường như trất,

Liệt bích minh kiêu dạ vị quan.

Thặng hữu kiềm thao đàm Mã Phục,

Thùy năng quân quốc tuẫn Tiên Nhan.

Tha niên Kiếm Các vô phong toại,

Tiều lão ưng suy đệ nhất ban.

 

Dịch nghĩa:

 

Cây trút lá, gió gào vang động bốn bên,

Cá kình cá sấu vùng vẫy tung hoành khắp sông thu.

Tàu giặc cột buồm ken răng lược, chạy chớp nhoáng,

                                                         nước biển sục sôi,

Đêm đen chưa tàn, vây phủ bốn bề, cú kêu ghê rợn.

Còn có mưu lược để bàn chuyện Mã Phục,

Nhưng ai có thể vì việc quân quốc mà chết như Tiên Nhan.

Sau này khi ải Kiếm Các không hiệu lửa báo giặc,

Thì ông già canh đài phong hỏa suy tôn là bậc nhất.

 

Dịch thơ:

 

Gió gào lá rụng núi kêu vang,

Kình sấu sông thu đàn nối đàn.

Tàu giặc giăng giăng ngày dậy sóng,

Cú kêu rờn rợn đêm chưa tàn.

Lược thao Mã Phục nhiều người nhắc,

Khí tiết Tiên Nhan ít kẻ bàn

Kiếm Các năm nao lửa hiệu tắt

Ông già canh ải được suy tôn

                        Hoàng Dục dịch

            

 

           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét