Thứ Tư, 19 tháng 10, 2022

717. THIỀN SƯ BẢO GIÁM

CẢM HOÀI I

(Thiền sư Bảo Giám)

Thiền sư Bảo Giám họ Kiều, tên Phù, người làng Trung Thụy, chưa rõ năm sinh. Thuở nhỏ học đạo Nho, bản tính trung hậu, tín nghĩa và điềm đạm. Thi đỗ và làm quan dưới thời vua Lý Anh Tông (1137-1175). Năm 30 tuổi xin thôi việc, tìm đến chủa Bảo Phúc, hương Đa Vân (Hòa Bình) xin xuất gia, thuộc thế hệ thứ 9 dòng thiền Quan Bích (Vô Ngôn Thông). Sư viên tịch ngày 7 tháng 5 năm Quý Tỵ (18-06-1173). Sư để lại bài thơ CẢM HOÀI gồm 2 kì. Bài dưới đây là kì 1.

Phiên âm:

CẢM HOÀI

Đắc thành chính giác hãn bằng tu,

Chỉ vị lao lung trí tuệ ưu.

Nhận đắc ma ni huyền diệu lí

Chỉ như thiên thượng hiển kim ô.

            (Thiền sư Bảo Giám)

Dịch nghĩa:

CẢM HOÀI

Thành được chánh giác, ít khi dựa vào tu hành,

Vì tu hành chỉ giam cầm cái ưu việt của trí tuệ.

(Chỉ cần) nhìn thấy đạo lí huyền diệu của hòn ngọc ma ní,

Thì đúng như mặt trời rực rỡ trên không.

Dịch thơ:

CẢM HOÀI

Mấy ai giác ngộ dựa vào tu,

Trí huệ đem giam ngục tối mù

Ngọc sáng huyền vi khi thấu tỏ,

Như vầng dương sáng giữa trời thu.

Hoàng Dục dịch

Đà Nẵng, 20-10-2022 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét