XUÂN CẢNH
陳仁宗
Trần Nhân Tông
Xuân cảnh là bài thơ cảm tác trước bức tranh thiên nhiên sinh sắc vào mùa xuân. Tạo vật thiên nhiên đang sống đời của chúng. Trên nền trời xanh, chim đang chậm rãi hót trong khóm hoa dương liễu trỗ dày. Đám mây chiều đang lững lơ bay in bóng xuống thềm nhà có vẽ các bức tranh, tạo nên vẻ huyền ảo lung linh. Ngày xuân, cảnh đẹp, có khách đến thăm vui biết bao nhiêu. Cùng khách bàn chuyện vào thời điểm này sẽ vô duyên biết mấy! Chi bằng cùng bên nhau tựa lan can ngắm màu xanh nhạt nhòa ở chân trời.
Lấy cái đẹp để giao hòa tâm hồn còn
gì ý vị hơn. Sống hảo hợp với thiên nhiên đó là lối sống của con người hiểu đạo,
con người với tâm rỗng rang. Thiền ý trong thơ chính là đây.
Nguyên tác:
楊柳花深鳥語遲,
畫堂簷影暮雲飛。
客來不問人間事,
共倚欄杆看翠微。
Phiên âm:
XUÂN CẢNH
Dương
liễu hoa thâm điểu ngữ trì,
Họa
đường thiềm ảnh mộ vân phi.
Khách
lai bất vấn nhân gian sự,
Cộng
ỷ lan can khán thúy vi.
Dịch nghĩa:
CẢNH MÙA XUÂN
Trong khóm hoa
dương liễu rậm, chim chậm rãi hót,
Dưới bóng thềm
ngôi nhà chạm vẽ, mây chiều lướt bay.
Khách đến chơi
không hỏi việc đời,
Cùng đứng tựa
lan can ngắm màu xanh mờ mịt ở chân trời.
(Thơ văn Lý Trần,
Tập II, NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội, 1988)
Dịch Thơ:
Bản dịch của Huệ
Chi:
Chim
nhẫn nha kêu, liễu trỗ dày,
Thềm
hoa chiều rợp bóng mây bay.
Khách
vào chẳng hỏi chuyện nhân thế,
Cùng
dựa lan can nhìn núi mây.
Bản dịch của
Hoàng Dục:
CẢNH MÙA XUÂN
Chim
hót nhặt khoan trong liễu hoa.
Họa
thềm in bóng mây chiều sa,
Hỏi
chi thế sự khách vừa đến,
Cùng
tựa lan can ngắm cảnh xa.
Đà Nẵng, 11-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét