THỨ BẢO KHÁNH TỰ BÍCH GIAN ĐỀChùa Tam Thai, Ngũ Hành Sơn
玄光禪師
Huyền Quang thiền sư
Trước cảnh đẹp, cảm xúc mà không nói thành lời, không tìm được tứ thơ thì lòng sầu muộn. Xem ra thi hứng không tự tìm đến. Thi nhân là người biết nuôi dưỡng cái hứng làm thơ. Niềm rung động thơ luôn như sóng vỗ bờ, thơ mới dạt dào tuôn chảy. Hứng cạn thơ khô không do trời đất mà do lòng người vậy.
Nguyên tác:
次寶慶寺壁間題
荒草殘煙野思多,
南樓北館夕陽斜。
春無主惜詩無料,
愁絕東風幾樹花。
Phiên âm:
THỬ BẢO KHÁNH TỰ BÍCH GIAN ĐỀ
Hoang thảo tàn yên dã tứ đa,
Nam lâu Bắc quán tịch dương tà.
Xuân vô chủ tích thi vô liệu,
Sầu tuyệt đông phong kỷ thụ hoa.
Dịch nghĩa:
HỌA BÀI THƠ ĐỀ TRÊN VÁCH
CHÙA BẢO KHÁNH
Cỏ hoang khói nhạt, tứ quê chan chứa,
Lầu Nam quán Bắc dưới bóng chiều tà.
Tiếc thay cảnh xuân không có chủ, thơ không có nguồn
thơ,
Mấy cây hoa buồn bã trước gió xuân.
Dịch thơ:
HỌA BÀI THƠ ĐỀ TRÊN VÁCH
CHÙA BẢO KHÁNH
Khói nhạt cỏ hoang tứ chứa chan,
Nam lâu bắc quán bóng chiều tàn.
Cảnh xuân không chủ thơ chưa đến,
Rầu rĩ hoa sầu trước gió xuân.
Hoàng Dục dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét