1. Buổi sáng đi bộ thể dục, bà xã bảo : nghe đâu sắp có quyết định tăng tuổi nghỉ hưu, nam 65, nữ 60, sẽ trình Chính phủ vào tháng 3 - 2013. Việc tăng tuổi hưu là do Bô Lao động - thương binh xã hội đề xuất với nhiều lí do trong đó “để đối phó với nguy cơ vỡ lương hưu”. Nghe xong, mình nghĩ như mấy bà Huế : Nói chi mà vô hậu rứa. Rứa thì khác chi rũa mấy ôn mụ về hưu không chịu chầu trời sớm, cớ mần răng cứ sống dai quá đi.
Nhưng rồi nghĩ cho bản thân mà tiếc. Giá như mình khai gian, sụt vài tuổi thì hay biết mấy. Mình sẽ được ở thêm 5 năm. Tính sơ sơ tiền lương cũng ngót ngét tỷ đồng. Này nhé : lương cơ bản, cọng thành phố cho, cọng thâm niên, chắc mỗi tháng mình sẽ nhận 15 triệu đồng. Mười lăm triệu đồng một tháng nhân cho 60 tháng, không 900.000.000 triệu à. Chao ôi, tiếc ghê tiếc gớm! Ấy là chưa nói, cái danh giá mà mình được hưởng nhé. Dạy ở một trường chuyên danh tiếng, ra đường cứ vênh váo vì được mọi người công kênh bằng lời. Thằng chả dạy trường chuyên đó! Giáo viên giỏi đó! Giáo viên các trường khác không bằng một góc! Chao ôi mát lòng mát dạ biết bao! Vậy mà… đã về. Tiếc quá!
2. Buổi trưa, ngồi nói chuyện với một anh bạn đang đứng lớp, hỏi : Mày khi nào về ? Đáp : Tháng 12 - 2013. May không thôi tao dính chưởng! Hỏi : Sao ? thế nào ?... Đáp : Thì chuyện tăng tuổi hưu đó. Lớ quớ, tao phải ráng thêm năm năm nữa… lúc ấy mà về là hết nghỉ. Nhưng bây giờ, chỉ tăng tuổi nghỉ hưu đối với những người làm công tác quản lý, người có chuyên môn cao và một số trường hợp đặc biệt. Hình như sẽ áp dụng vào 1 - 1 - 2014. Đáp : Vậy à, mừng cho mày…!
Nhưng rồi lại nghĩ cho mình mà tiếc. Mình từng làm quản lý, cái chức Tổ trưởng chuyên môn cũng to đùng và quan trọng lắm. Nếu biết cơ sự này, mình không chỉ khai sụt mấy tuổi,mà còn giữ khư khư, đừng thả cái chức Tổ trưởng ra từ năm 2001, thì mình sẽ được tăng tuổi nghỉ hưu,… lúc ấy gần một tỷ đồng chạy đâu cho thoát. Bây giờ đã muộn! Tiếc quá!
Không.... còn tài năng, chuyên môn cao nữa, nếu khai năm sinh lại, mình cũng có cơ hội nắm trong tay gần tỷ đồng đấy. Mình dạy chuyên ở một trường chuyên danh giá mà. Không, ai người ta chứng nhận cho. Không ai ư ? Thì vợ con mình chứng nhận cũng được vậy. Ừ, về nhà bắt chước Tú Xương dán câu đối lên cột để vợ đánh giá chắc cũng ổn. Bèn dán câu đối lên cột nhà :
Ông sáu lăm về hưu mặt mày hớn hở
Bà sáu chục lui gót dáng dấp trẻ trung
Xem xong, ai ngờ bà xã bày tỏ thái độ y chang bà Phạm Thị Mẫn vậy :
Rằng hay thì thật là hay
Chẳng hay sao lại đỗ ngay tú tài
Xưa nay em vẫn chịu ngài.
(Câu đối tết)
Chao ôi, bà xã công nhận mình là người có tài! Vậy mà phải nghỉ sớm, nếu không cũng ở lại bục giảng thêm năm năm, lúc ấy mình đâu để vuột khỏi tay gần một tỷ đồng.
Chao ôi, tiếc, tiếc… và tiếc đứt ruột!
Hoàng Dục
2. Buổi trưa, ngồi nói chuyện với một anh bạn đang đứng lớp, hỏi : Mày khi nào về ? Đáp : Tháng 12 - 2013. May không thôi tao dính chưởng! Hỏi : Sao ? thế nào ?... Đáp : Thì chuyện tăng tuổi hưu đó. Lớ quớ, tao phải ráng thêm năm năm nữa… lúc ấy mà về là hết nghỉ. Nhưng bây giờ, chỉ tăng tuổi nghỉ hưu đối với những người làm công tác quản lý, người có chuyên môn cao và một số trường hợp đặc biệt. Hình như sẽ áp dụng vào 1 - 1 - 2014. Đáp : Vậy à, mừng cho mày…!
Nhưng rồi lại nghĩ cho mình mà tiếc. Mình từng làm quản lý, cái chức Tổ trưởng chuyên môn cũng to đùng và quan trọng lắm. Nếu biết cơ sự này, mình không chỉ khai sụt mấy tuổi,mà còn giữ khư khư, đừng thả cái chức Tổ trưởng ra từ năm 2001, thì mình sẽ được tăng tuổi nghỉ hưu,… lúc ấy gần một tỷ đồng chạy đâu cho thoát. Bây giờ đã muộn! Tiếc quá!
Không.... còn tài năng, chuyên môn cao nữa, nếu khai năm sinh lại, mình cũng có cơ hội nắm trong tay gần tỷ đồng đấy. Mình dạy chuyên ở một trường chuyên danh giá mà. Không, ai người ta chứng nhận cho. Không ai ư ? Thì vợ con mình chứng nhận cũng được vậy. Ừ, về nhà bắt chước Tú Xương dán câu đối lên cột để vợ đánh giá chắc cũng ổn. Bèn dán câu đối lên cột nhà :
Ông sáu lăm về hưu mặt mày hớn hở
Bà sáu chục lui gót dáng dấp trẻ trung
Xem xong, ai ngờ bà xã bày tỏ thái độ y chang bà Phạm Thị Mẫn vậy :
Rằng hay thì thật là hay
Chẳng hay sao lại đỗ ngay tú tài
Xưa nay em vẫn chịu ngài.
(Câu đối tết)
Chao ôi, bà xã công nhận mình là người có tài! Vậy mà phải nghỉ sớm, nếu không cũng ở lại bục giảng thêm năm năm, lúc ấy mình đâu để vuột khỏi tay gần một tỷ đồng.
Chao ôi, tiếc, tiếc… và tiếc đứt ruột!
Hoàng Dục
5 -3 - 2013
__________________________
__________________________
Bạn HD à ! Ai lại đi tếc cái chuyện mình đã không ...khai gian để được thêm đặc quyền ,đặc lợi ! Nếu bạn ngồi thêm năm hoặc mười năm nữa thì hàng trăm con cháu trẻ cũng chừng ấy năm đứng đuổi ruồi mà chờ chen vào chiếc ghế của bạn đấy !Bạn nhớ câu nói của ông N B Thanh " Măng mọc ở đâu thì mọc,đừng có mọc ngay cái ghế của tau đấy !" Thôi ,bạn đừng đứt ruột nữa vì chuyện đoạn trường này ! Tất cả vì đàn em thân yêu nhé !
Trả lờiXóaỪ, mình tiếc thay ấy mà!
XóaBạn mình,
Trả lờiXóaDẫu dù thực tế phủ phàng
Cũng đừng than tiếc bạn vàng tui ơi
Rong chơi ngày tháng cuối đời
Đong đưa theo gió mây trời lang thang
và rằng
"Tôn sư trọng đạo" lừng danh tiếng
Tỷ giá vàng sao sánh sao bì
Bạn mình ơi,
XóaViết là viết lếu láo mà
Rong chơi chữ nghĩa cũng là rong chơi
Ngẫm ra tại cái sự đời
Mắm tôm như rứa ai người dửng dưng
Thế nên mới tửng từng tưng!