Trần Nhân Tông
Nguyệt là bài thơ tuyệt cú tái hiện bức tranh đêm trăng thu đầy yên tĩnh và thơ mộng. Cảnh vật đan xen những nét tương phản giữa động và tĩnh, giữa sáng và tối, giữa làm việc và nghỉ ngơi. Bức tranh đêm thu có những mảng sáng tối hư ảo như đèn lọt ra ở nửa cửa và ánh trăng vừa hé lên.. Sương thu rơi ngoài sân khiến đêm thoảng mát. Hương hoa mộc tỏa lan. Tất cả tĩnh lặng làm cho âm thanh của tiếng chày đập áo ở một nơi nào đó vọng lại mơ hồ. Con người trong thơ cũng ở trong hai trạng thái ngủ và thức. Người và tạo vật thiên nhiên như hòa vào làm một, như thuận theo quy luật của vũ trụ. Không còn phân biệt Đại ngã và Tiểu ngã. Chỉ còn sự tĩnh lặng rỗng rang, chỉ còn cái đẹp ngự trị khắp đất trời và trong cõi người ta.
Nguyên
tác:
半窗燈影滿床書,
露滴秋庭夜氣虛。
睡起砧聲無覓處,
木樨花上月來初。
Phiên
âm:
TRĂNG
Bán song đăng ảnh mãn sàng thư,
Lộ trích thu đình dạ khí hư.
Thụy khởi châm thanh vô mịch xứ
Mộc tê hoa thượng nguyệt lai sơ.
Dịch nghĩa:
Bóng
đèn soi nửa cửa sổ, sách đầy giường,
Sương
rơi trên sân thu, hơi đêm thoảng mát.
Tỉnh
giấc không biết tiếng chày nện vải ở nơi nào,
Trên
chùm hoa quế trăng vừa mọc.
Dịch thơ:
Sau đây là một số bản dịch thơ tác phẩm NGUYỆT của các tác giả khác và
của chính chủ trang blog này.
Bản dịch của Khôi Nguyên:
Đầy sách giường khuya đèn lẫn trăng
Đêm thu sân vắng ảo sương giăng
Vẳng nghe , tỉnh giấc chày ai đó
Hoa nở sắc khoe với chị Hằng.
Bản dịch của Minh
Đức Triều Tâm Ảnh:
Đèn
soi nửa cửa, sách đầy giường,
Khí
lạnh sân thu rỏ giọt sương.
Thức
dậy mơ hồ chày đập áo,
Trên
cành hoa mộc ánh trăng vương.
Bản dịch của
Hoàng Dục:
Sách
đầy giường, nửa cửa đèn soi,
Đêm
mát, sân thu sương móc rơi.
Tỉnh
dậy, nơi nao chày đập áo,
Trên
cành hoa mộc, bóng trăng chơi.
Đà Nẵng, 11-2020
_______________
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét