Thiên môn sơn-TQ |
Vương Hàn
Bài thơ này tuy không nổi tiếng như bài Lương Châu từ (I) nhưng cũng là một tác phẩm hay của Vương Hàn. Bài thơ thuộc về trường thơ Biên tái của thơ ca vào thời Thịnh Đường. Tác phẩm thể hiện sự gian khổ của người lính nơi quan ải và nỗi lòng tha thiết nhớ quê hương, gia đình và người thân của họ. Qua đó nói lên bi kịch của chiến tranh. Xin giới thiệu với bạn đọc bài thơ này.
Nguyên tác:
秦中花鳥已應闌,
塞外風沙猶自寒。
夜聽胡笳折楊柳,
教人意氣憶長安。
Phiên âm:
Tần trung hoa điểu
dĩ ưng lan,
Tái ngoại phong
sa do tự hàn.
Dạ thính Hồ già
“Chiết dương liễu”,(*)
Giao nhân ý khí ức
Trường An.
Dịch nghĩa:
Ở đất Tần, hoa sắp tàn, chim bay đi gần
hết,
Trong khi ngoài quan ải gió cát vẫn còn
lạnh lẽo.
Ban đêm nghe ông già người Hồ thổi lá
bài “Chiết dương liễu”,
Là cho người chiễn sỹ nhớ về kinh đô Trường
An.
Dịch thơ:
Đất Tần chim vắng
hoa đang tàn,
Gió cát lạnh
lùng chốn ải quan.
Hồ lão thổi chi
khúc “bẻ liễu”
Khiến người ra
trận nhớ Trường An.
Hoàng Dục dịch
Đà Nẵng, 12-2020
________________
(*) “Chiết
dương liễu”: Người xưa khi ly biệt thường bẻ cành liễu tặng nhau để tỏ tình lưu
luyến. Tích này cũng được nhà thơ Vương Chi Hoán sử dụng trong “Tống biệt” của
ông.
Dương
liễu đông môn thụ,
Thanh thanh giáp ngự
hà.
Cận lai phan chiết khổ,
Chỉ vị biệt ly đa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét