![]() |
Chùa Phổ Độ, Bảo Lộc |
玄光禪師
Huyền Quang thiền sư
Tịch mịch. Con người tịch mịch. Cõi thiền tịch mịch. Bài thơ tịch mịch. Câu thơ đầu tạo một cảm giác như vậy. Hóa ra cảm giác bị đánh lừa. Con người trong thơ không thắp thêm hương khi củi đã tàn không phải muốn giam mình trong không gian tịch mịch. Con người đang bận bịu đó thôi. Bận giải đáp mấy chương sách cho các chú sơn đồng. Giải đáp xong, tay ống thổi, tay mo nang, vừa thổi vừa quạt cho lửa lại bùng lên. Nhìn cảnh ấy, xin chớ cười, chớ thương hại ông sư già hậu đậu.