Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

359. ĐƯỜNG QUÊ

Đúng 13 giờ 10, mình có mặt ở quê. Thời tiết không như đài dự báo. Mưa như đang ở đâu đó xa xôi trong vũ trụ, còn trên đầu mình, xung quanh mình nắng hào phóng bao bọc chào mừng. Đã sang tháng 9 âm lịch rồi mà cái nắng oi bức vẫn chưa chịu lùi bước, nhường chỗ cho một chút nắng dịu khoe mình. Xem ra trong trời đất, tạo vật cũng có cái
chướng của chúng, chúng vẫn chứa lắm tham sân si, hay nói theo Nguyễn Công Trứ, chúng lại "chứa chi lắm một bầu nhân dục". Mà tạo vật đã thế huống hồ gì con người!
Nhnhững tháng ngày này, một năm xưa, "một đêm vừa gió lại vừa mưa" (Phan Khôi - Tình già). Lúc ấy mình cùng bà xã về quê chạp mộ. Trời đất chưa có dấu hiệu làm mình làm mẩy, giận dỗi gì. Vậy mà trong một đêm, mưa như trút nước. Mưa ầm ầm đổ trên mái tôn. Mưa đồm độp trên những tàu lá chuối ngoài vườn. Mưa long bong ngày một lớn và nhanh dần ngoài ruộng cạn. Mưa. Những âm mưa bủa vây giấc ngủ mình. Mở mắt ra, ngoài kia cả một không gian trắng sáng. Không còn dòng sông Ô Lâu, không còn ruộng sâu ruộng cạn, chỉ còn một tấm thảm nước trắng bạc, trải tđường ngang làng mình đến hút tầm mắt, đâu đó phía Phù Nông. Chao ôi lụt rồi, lụt lớn quá ! Mình than thở nhưng ông anh bảo : "Năm nào cũng vậy. Mùa chạp mộ là mùa mưa gió lụt lội mà". "Vẫn biết thế, nhưng năm nay lụt to quá. Kiểu này không vào để lên lớp được rồi". Rồi đìu hiu mặt mày mà sửa lời người xưa thôi. "Lụt không phải khóa mà giđược chân mình rồi"!
(nguyên văn : "Vũ vô thiết tỏa năng lưu khách - Sắc bất ba đào dị nịch nhân"). Thế mà bây giờ...
Thôi thì nắng thì mặc nắng. Quê ta ta cứ về. Đường làng ta ta cđi... Mình vội rảo bước về nhà thờ họ mình. Sao vắng thế này. Ông anh bảo 14 giờ mà. Lại tiu nghỉu trở lại nhà bà chị. Con đường bê tông như bốc cháy dưới chân mình. Thèm những bóng cây... Tự nhiên, nghĩ vẩn vơ : "Tưởng... hóa ra bị phơi nắng!". Và rồi lãng mạn như một thi sĩ chính hiệu : 
Nắng quê hương không oi như nắng quê người,
Đường quê hương êm hơn đường phố th...
Đang để hồn bay bổng tự hào. Bỗng nhiên cảm giác bàn chân âm ấm, giật mình nhìn xuống. "Ôi chao, bãi cứt trâu!"

HD, 22-10-2012 
             _______________________  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét