Thứ Năm, 18 tháng 3, 2021

659. ĐỀ ĐẠM THỦY TỰ

Chùa Chén kiểu (Sa Lon), Sóc Trăng
ĐỀ ĐẠM THỦY TỰ

玄光禪師
 Huyền Quang thiền sư

Một buổi chiều đẹp. Quanh ngôi đình Đạm Thủy, nội cỏ trải ra xanh nghít. Núi cũng xa xanh dưới ánh chiều của ngày tàn. Tạo vật giàu sức sống và ánh lên vẻ đẹp tự nhiên vốn có. Ngôi đình nói lên sự hiện diện của  người, đúng hơn là nghệ thuật kiến trúc đình chùa của người Việt xưa. Dẫu có bàn tay của con người, cảnh quan vẫn có sự hài hòa và tôn vinh lẫn nhau giữa kiến trúc thiên tạo và nhân tạo. Cảnh thanh bình và tĩnh lặng. Trước cảnh đẹp, hồn thiền sư lâng lâng. Nhân đi qua con đường mà nhà vua đa đi để đến am thiền, thiền giả vui vẻ giúp nhà chùa thỉnh chuông công phu và nhặt những cánh hoa tàn rợi rụng trong sân chùa. Cảnh đẹp. Con người trong thơ cũng đẹp, một vẻ đẹp của sự hiểu đạo và sống vui với đạo.

Nguyên tác:

題潢水寺
潢水亭邊野草多,
空山雨霽夕陽斜。 
因過輦路投禪室,
擁梵敲鐘揀落花。
Phiên âm:

Đạm Thuỷ đình biên dã thảo đa,

Không sơn vũ tễ tịch dương tà.

Nhân qua liễn lộ đầu thiền thất,

Ủng phạm xao chung giản lạc hoa.

Dịch nghĩa:

ĐỀ CHÙA ĐẠM THỦY

Bên đình Đạm Thuỷ nhiều cỏ nội,

Núi quang, mưa tạnh, bóng chiều chênh chếch. 

Nhân qua con đường vua đi mà vào am thiền, 

Giúp nhà chùa thỉnh chuông và nhặt hoa rơi. 

Dịch thơ:

Đạm Thủy bên đình cỏ nội xa

Núi quang mưa tạnh bóng chiều tà.

Nhân qua đường ngự thăm thiền thất,

Thỉnh giúp chuông chùa với nhặt hoa.

                             Hoàng Dục dịch 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét