NGỌ THỤYChiếu Quán Đường, Linh Quy Pháp Ấn, Bảo Lộc.
玄光禪師
Huyền Quang thiền sư
Bài thơ viết theo thể ngũ ngôn. Hai câu đầu tái hiện bức tranh sơn thủy hữu tình. Núi và khe suối sạch trong vì được tắm gội bởi cơn mưa rừng. Rừng phong cũng được mát mẽ sau giấc ngủ say. Giữa phong cảnh an bình và trong sáng ấy, nhà thơ cũng vào giấc ngủ trưa với giấc mơ nhìn lại toàn cõi trần gian đẹp đẽ. Khi tỉnh dậy, cảm xúc thơ dâng trào. Tâm hồn trở nên vô nhiễm, thanh tịnh như nhiên.
Nguyên tác:
午睡
雨過溪山淨,
楓林一夢涼。
反光塵世介,
開眼醉茫茫。
Phiên âm:
NGỌ THỤY
Vũ quá khê
sơn tịnh,
Phong lâm
nhất mộng lương.
Phản quang
trần thế giới,
Khai nhãn
tuý mang
mang.
Dịch nghĩa:
GIẤC NGỦ TRƯA
Tạnh mưa khe trong núi nước trong
Rừng phong mát mẽ sau giấc ngủ say (mộng).
Nhìn lại cõi trần này.
Khi bừng mắt tỉnh dậy thấy niềm say man mác.
Dịch thơ:
GIẤC NGỦ TRƯA
Mưa tạnh
núi khe sạch,
Rừng phong
bóng mát lành.
Ngoái nhìn
khắp cõi thế,
Tỉnh giấc
thấy lòng an.
Hoàng Dục dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét