XUÂN NHẬT TỨC SỰ
Chùa Hội Phước, Quảng Nam
玄光禪師
Huyền Quang thiền sư
Theo nhóm biên soạn Thơ văn Lý Trần, T.II, xuất bản năm 1989, bài thơ này do Thiền sư Huyền Quang Lý Đạo Tái sáng tác. Gần đây, năm 1984, GS Lê Mạnh Thát cho bài thơ này do Thiền sư Ảo Đường Nhân Trung (đời Tống) sáng tác. Đến năm 2017. Đoàn Lê Giang trong bài viết “Xuân nhật tức sự”-Hành trình đi tìm tác giả bài thơ, bằng những luận chứng khoa học, đã khẳng định: “Xuân nhật tức sự vốn là bài Xuân nữ oán của Chu Giáng (*) đời Đường được Thiền sư Ảo Đường Trung Nhân đời Tống sửa lại theo kiểu “nghĩ cổ” (mô phỏng người xưa), một cách sáng tác thường thấy của các Thiền sư: mô phỏng bài thơ trước để lồng vào đó ý tưởng Thiền của mình. Việc dùng thơ diễm tình để giác ngộ là một pháp môn thường thấy trong việc giác ngộ Thiền thời Đường, Tống. Trong trường hợp này, Thiền sư Ảo Đường Trung Nhân lấy một bài thơ tình, có tính chất diễm sắc để nói về cái vô thường và cái tâm giác ngộ”.
Có lẽ, bài thơ này Thiền sư Huyền Quang cũng mượn thơ Ảo Đường
Trung Nhân theo lối “Nghĩ cố” chăng?
Bài thơ được nhiều người dịch, trong đó bản dịch của Thiền sư
Nhất Hạnh là hay nhất. Tuy vậy, tôi cũng
mạo muội dịch theo cách riêng cuat mình.
Nguyên
tác:
春日即事
二八佳人刺繡持,
紫荊花下轉黃鸝。
可憐無限傷春意,
盡在停針不語時。
Phiên
âm:
XUÂN NHẬT TỨC SỰ
Nhị bát giai nhân thích
tú trì
Tử kinh hoa hạ chuyển
hoàng ly
Khả liên vô hạn thương
xuân ý
Tận tại đình châm bất
ngữ thì.
Dịch nghĩa:
TỨC
CẢNH NGÀY XUÂN
Người
đẹp tuổi vừa đồi tám ngồi thêu gấm chậm rãi,
Dưới
lùm hoa tử kính, chim hoàng oanh hót líu lo,
Thương
biết bao cái ý thương xuân của nàng
Cùng
dồn lại ở giây phút dừng kim không nói gì.
Dịch thơ:
Huệ
Chi dịch:
Lỏng tay thêu gấm gái
yêu kiều,
Hoa rợp, oanh vành lảnh
lót kêu.
Bao nỗi thương xuân,
thương biết mấy,
Là khi không nói, chợt
dừng thêu.
Nguyễn
Lang (Thiền sư Thích Nhất Hạnh) dịch:
Chầm chậm cô em thêu bức
gấm
Oanh vàng ríu rít khóm
tường vi
Thương sao man mác niềm
xuân động
Ấy phút dừng kim chẳng
nói gì
Hoàng
Dục dịch:
TỨC
CẢNH NGÀY XUÂN
Đôi tám cô em thêu gấm
sa,
Oanh vàng hót dưới tử
kinh hoa.
Thương nàng ý tiếc xuân
vô hạn,
Trong phút dừng kim
chẳng nói ra.
Đà Nẵng, 2021
__________________
(*)
Bài thơ XUÂN NỮ OÁN của Chu Giáng:
Nguyên tác:
春女怨
獨坐紗窗刺繡遲,
紫荊花下囀黃鸝。
欲知無限傷春意,
盡在停針不語時。
Phiên
âm:
Khuê
nữ oán
Độc tọa sa song thích
tú trì,
Tử kinh hoa hạ chuyển hoàng ly.
Dục tri vô hạn
thương xuân ý,
Tận tại đình châm bất ngữ thì.
Dịch nghĩa:
Cô gái ngồi một mình bên cửa sổ rèm lụa đang
chầm chậm thêu
Dưới lùm hoa tử kinh chim oanh đang ca hót.
Tôi muốn biết ý
tiếc xuân vô hạn của nàng,
Tất cả đọng lại vào lúc nàng dừng kim không nói năng gì.
Dịch thơ:
Thêu chậm một mình bên song khuê,
Trong hoa ríu rít chim hoàng ly.
Biết chăng ý tiếc
xuân vô hạn,
Đọng lúc dừng kim chẳng nói gì.
(Đoàn Lê Giang dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét