Dự đám cưới của em Nguyễn Lê Mậu Cường trong tôi dậy lên bao nhiêu là cảm xúc. Mậu Cường là một học sinh chuyên văn có cá tính. Nhớ một lần thi học sinh giỏi thành phố môn Ngữ văn lớp 10, Cường không có giải. Khi tôi hỏi em có biết tại sao như thế không, Cường cười bất cần: Tại em chữ xấu đó thầy. Tôi cũng cười
vì biết cái "tật" của em, nhưng tôi tin đây là một học sinh sẽ bản lĩnh, có tư chất. Ba năm làm việc với em dưới mái trường chuyên Lê Quý Đôn, Đà Nẵng (cơ sở cũ ở đường Lê Lợi) trong lớp học bên cạnh cây bàng tán lá sum suê và cây sứ già vương hương trong suốt mùa hè, thầy trò tôi đã thực sự "ăn ý" với nhau. Mậu Cường đã thực sự khẳng định mình qua các kì thi học sinh giỏi Thành phố, Olympic 30-4, Quốc gia. Giải Nhất Olympic môn Văn lớp 10 (1997 - 1998), giải Ba môn Văn lớp 11 Thành phố, giải Ba môn văn Olympic lớp 11, giải Ba môn văn lớp 12 và giải Ba môn Văn Quốc gia (1998 - 1999). Để kỉ niệm ngày vui của em, tôi đăng lại ở đây một tùy bút của em trích trong Đặc san TÀ ÁO XANH của lớp 12 C khóa (1997 - 2000), một tùy bút đậm dấu ấn cái tôi của Cường.
Tùy bút LÁ BÀNG
Trong tụi mình, có ai để ý không, khi ngẫu nhiên lớp học mình thật đẹp? Trường phân công - không, ngẫu nhiên đấy chứ, lớp tụi mình mà lại - lớp C. Mà mấy người luôn phải nhớ đó nghe, trước lớp mình có cây bàng bóng rợp, mấy ai thường làm thơ trước lớp? Càng phải biết gió là loài nghịch ngợm, biết lật lá bàng - biết lật tẩy những nàng thơ (Ai biết được sau ánh mắt ngẩn ngơ, là ưu ái cho chàng nào đấy chứ, nhưng phải nhớ đừng mê say tư lự, giám thị kìa... ở đấy mà làm thơ). Những ai ngồi ở cửa sổ bên kia, có biết giữa "tàn y" để dành hương sứ, ta ngất ngây lạc tìm trong hương đưa ngào ngạt, hoa sứ trắng nở bừng, giống quá, con gái lớp C ơi! Chừng ấy thế đã đủ thi vị chưa? Hay phải chờ đưa thêm vài nhành mận - "Ổi nữa chứ". Nhỏ ngồi bên nhắc khẽ: động lực... buồn cho những tiết thứ năm. Giá Tám tháng Ba có đố nhau rút thăm ai thua cuộc phải bê vào bịch ổi, thì thầy ơi đừng nên vào vội, kẻo chiến trường đang chia nửa vầng trăng (Mỗi một lần cũng biết lỗi đang tăng, nhưng ác nỗi ngoài kia nhiều "thảo quả", mà lí trí ít khi cùng bụng dạ, đa tạ thầy chúng em hẹn lần sau).
Chút xanh của bàng làm duyên thêm tà áo, hương sứ thơm ấp ủ nồng nàn, mận ổi góp chút vào thi tứ (những tiết năm thi tứ rất khó tìm). Sao ngẫu nhiên đến vậy, lớp C ơi! Và ngày mai sẽ là những cánh chim, xin hãy nhớ tổ của mình ngày ấy. Một cành bàng - vài hoa sứ: Sao giống mình đến vậy ? - Hình như là chẳng phải ngẫu nhiên, lớp C mà, nên cũng phải rất riêng, riêng bắt đầu từ không gian xanh mộng mị, từ thi tứ bất ngờ và thú vị, từ hương sứ lẻn mang vào lớp học, từ một nghìn lá bàng ai đó thảnh thơi xếp vào ngăn cặp...
Sắp xa rồi thương quá lớp C ơi ! Có ai gửi ta thiệp lá bàng vương hương sứ !
Nguyễn Lê Mậu Cường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét