Kính tặng Thầy Trần
Đại Tăng
"Ngôi trường đó là trong anh nỗi nhớ
Là trong em cả tuổi trẻ thiên thần
Là của em mộng mơ và sách vở
Là của anh những giờ dạy thiên đường…" (1)
Như một định đề không cần minh chứng
Thầy đặt chữ LÀ nối giữa vần thơ
Làm dấu = nối đôi bờ cảm nhận
Giữa phương trình trái tim với ước mơ
Nguyễn Hùng Kiện.12b2
Hoan hô
Nguyễn Hùng Kiện! Bây giờ có vẻ nhuần nhuyễn với trang CHS PCT 64-71 rồi. Vậy
là tình bạn đã khuếch tán và đang hội tụ. Và nhất là tình thầy trò Phan Châu
Trinh vẫn đẹp thắm như ngày xưa. Có lẽ đó là một định đề tình cảm chẳng ai sáng
tạo ngoài ông Xanh kia và không ngoài đạo lý làm người cả. Vui nên có thơ họa
liền.
Ngôi
trường đó bây giờ là nỗi nhớ
Bạn cũ
thầy xưa một thuở thiên thần
Lời
giảng đẹp dệt mơ màng sách vở
Để bâng
khuâng trò ngỡ ở thiên đường
Đó đâu
phải tiên đề mà hệ quả
Chẳng
chữ LÀ, tất cả đã thành thơ
Không
dấu= cũng mãi mãi tình xưa
Để một
đời hệ lụy giữa mộng mơ.
Hoàng Dục
____________________
(1) Thơ Thầy Trần Đại Tăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét