Nhắm mắt cho mộng tròn đầy
Cho đêm hò hẹn sum vầy quanh ta
Giấc
nồng mộng gọi tên hoa
Nở trên bĩ ngạn dưới tà huy êm
Gọi
hồn đỗ bến cô miên
Trăm năm ta cõi ưu phiền là đây
Nằm
trong cõi tịch nhiên đầy
Ta trăn trở mãi nên gầy ánh trăng.
Giấc
mãi chưa về:
Mộng đời chẳng đỗ bến ta
Nên hoang liêu đã mù sa một miền
Tim
chùng vỗ nhịp oan khiên
Xanh xao cuộc mộng trắng thuyền mê cung
Dù
sao trong cõi u nùng
Ta mê mải hát nên lòng quên đau.
Hoàng Dục
Ama Trang Lơng, Đắc Lắc, 1978
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét