Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012
79. THÀ NÓ LÀ KẺ THÙ
Có thức lâu mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết con người phải chăng
Câu hát cũ phơi lòng ta giữa nắng
Héo hắt lòng tình nghĩa vàng phai
Nếu là kẻ thù ta chẳng thức lâu
Với ngọn tầm vông ta nguyện đi đầu
Dùng cái chết kéo đêm dài ngắn lại
Bình minh về ngay giữa bóng đêm sâu
Nếu là kẻ thù ta chẳng suy tư
Chúng sẽ bắn ta từ sau hay trước
Thắp sáng trái tim ngẩng đầu ta bước
Như tổ tiên ta tự thuở bao giờ.
Nếu là kẻ thù ta chẳng buồn đâu
Ta chẳng ru ta lời ngọt u sầu
Ta chẳng rúm người làm thân cuốn chiếu
Lăn lóc vô hồi giữa cuộc bể dâu
Nó là đồng nghiệp nên lòng ta đau
Một chút chức sắc tráo trở mưu cầu
Xô bè bạn vào giữa dòng sinh tử
Rồi phủi tay cười như gió qua mau
Nó là đồng nghiệp nên tình ta đau
Bỗng nhớ không thôi khúc ngâm thuở nào
“Giết nhau chẳng cái lưu cầu
Giết nhau bằng cái u sầu khổ chưa”.
Hoàng Dục
Ama Trang Lơng, 1981
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét