Đem cả hồn anh theo
Tây Nguyên mùa đầy nắng
Sao lòng anh hanh hao
Anh dõi về phương em
Nơi quê nhà sớm tối
Em một mình chờ đợi
Con chúng mình khai sinh
Với tất cả tâm tình
Của lần đầu làm mẹ
Với lo lắng đinh ninh
Trộn lẫn với vui mừng
Thành đại dương dậy sóng
Để cùng em giảm nhẹ
Trong cơn đau làm mẹ
Phút con ta chào đời
Anh trên này nôn nóng
Chẳng chia sẻ cùng em
Chỉ nghe nhói trong tim
Dường như là hạnh phúc.
Hoàng Dục
Ama Trang Lơng, 1981
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét