Tặng Phan
Văn Dinh
Khi tôi đến lớp chỉ có giọt nắng cuối cùng
và có anh Khoai ngày ngày chung đường
nên dẫu có mù sương
đời vẫn sáng
bây giờ xa cuộc đời trăm ngã
lại lung linh thuở Nắng sân trường
trong nỗi nhớ của Khoai và tôi
để nhận ra rằng, đời trăm hướng
nhưng hướng tình chỉ một mà thôi.
Dương Uyển Châu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét