Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

89. TRONG MẮT HỌC TRÒ 2



Ama Trang Lơng, 15.6.1981

Thầy kính thương!

Bây giờ cầm bút viết cho Thầy những giòng chữ lưu niệm này, lòng em nhiều điều muốn nói cùng Thầy lắm, Thầy ạ!

Với Thầy thì dù đi bất cứ đâu, em vẫn nhớ mãi từng giọng nói, dáng đi, đều là một cái gì đó với em thân thiết vô cùng. Thầy có biết đâu từ ngay con người Thầy em đã tìm thấy phần nào con người mà em đã thấy (chỉ mình em thôi) và hiểu. Mỗi giờ lên lớp, mỗi lời phê của Thầy với em là một cái nhìn đầy mới lạ, một sự hiểu biết đầy bổ ích.
Thầy kính thương! Lúc bây giờ em mới thấm hiểu thế nào là tình người thầy ạ. Nhưng tiếc thay khi hiểu được Thầy, thương Thầy thì em không còn gần Thầy được nữa. Bài ca tuyệt hay em chỉ nghe được một lần rồi ra cuộc sống! Bài ca ấy, Thầy sẽ nói với tất cả mọi người nhưng mấy ai hiểu được thầy nhỉ?
Còn em dù nói ra đây hay giữ mãi trong lòng thì lòng em với Thầy mãi mãi sẽ là một niềm kính thương vô hạn. Em sẽ giữ nó làm một nguồn say mê đi vào cuộc sống.
Buổi lên lớp nào đó thầy nói với chúng em về tình người. Cái “Mặn nhạt chua cay lẫn ngọt bùi” ấy thật kì lạ thay, lúc bước ra khỏi Trường này em mới dám nói là mình hiểu!!
Em sẽ say mê môn học mà Thầy mở cửa cho em như say mê chính một chất men kì lạ nhất: cuộc sống. Người lái đò như Thầy sẽ là người biết im lặng trước cái sự sống cần sự trầm tỉnh nhất.
Biết bao giờ em mới gặp lại cái dáng đi tư lự và khuôn mặt bình thản đến mơ mộng của Thầy nhỉ! Say mà như tỉnh, tỉnh mà như say vì thầy dám uống chất men cuộc đời. Có mấy ai biết được và có mấy ai dám uống. Thầy nhỉ. Ba năm qua! Em chứa dám nhấp một chút nào chất men ấy cả, với em bây giờ vẫn còn công thức và khuôn lễ lắm. Em mơ sẽ được như Thầy. Biết đâu giấc mơ ấy lại thành thì với em đó là một điều hạnh phúc nhất.
Cuối cùng. Tất cả chỉ có vậy nhưng so ba năm qua là quá ít. Nhưng em vẫn sợ nói nhiều. Chỉ dám giữ lại những gì với Thầy là đẹp đẽ nhất, tha thiết nhất.
Dù đi bất cứ đâu, em vẫn nhớ Thầy, mong thầy hiểu cho vậy.
                                                Học trò của Thầy
                                                 Nguyễn Văn Ngọc



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét