Bài thơ VIÊN PHẤN NHỎ
mình viết tặng các em học sinh trường THPT chuyên Lê Quý Đôn Đà
Nẵng, khóa V, 1900-1993, nhân ngày ra trường in trong cuốn SỔ LƯU
NIỆM RA TRƯỜNG của các em. Sau này, năm 1997, bài thơ được đăng
ở tạp chí THẾ GIỚI MỚI số ngày 20-11, mục "Những người thầy làm thơ".
Dưới mái trường này
Tôi gặp các em
Thật tình cờ và cũng rất tự nhiên
Như thuở bao giờ
Tôi cầm viên phấn nhỏ.
Tay cầm viên phấn nhỏ
Tôi vẽ lời giảng mình
Những nét tròn vành vạnh
Những nét vuông thoáng rộng
Nét cong cong cao vót
Nét gãy gãy xuống trầm
Và tôi đều gạch chân
Đậm màu, đường thẳng.
Tay cầm viên phấn nhỏ
Tôi tô màu lời giảng mình
Lời giảng xanh xanh
Giọng bình đỏ đỏ
Trong sắc hồng hào, mởn mơ
Tôi pha thêm màu tím lạnh
Có gì đâu đáng trách
Tôi vốn ưa chút nhoè trong màu phấn của tôi.
Mai rồi chia tay
Các em
Ai còn mãi nhớ
Màu trắng
Viên phấn nhỏ
Màu nắng của tôi.
Tháng 5/1993
Tôi gặp các em
Thật tình cờ và cũng rất tự nhiên
Như thuở bao giờ
Tôi cầm viên phấn nhỏ.
Tay cầm viên phấn nhỏ
Tôi vẽ lời giảng mình
Những nét tròn vành vạnh
Những nét vuông thoáng rộng
Nét cong cong cao vót
Nét gãy gãy xuống trầm
Và tôi đều gạch chân
Đậm màu, đường thẳng.
Tay cầm viên phấn nhỏ
Tôi tô màu lời giảng mình
Lời giảng xanh xanh
Giọng bình đỏ đỏ
Trong sắc hồng hào, mởn mơ
Tôi pha thêm màu tím lạnh
Có gì đâu đáng trách
Tôi vốn ưa chút nhoè trong màu phấn của tôi.
Mai rồi chia tay
Các em
Ai còn mãi nhớ
Màu trắng
Viên phấn nhỏ
Màu nắng của tôi.
Tháng 5/1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét